Chị Thảo

Cô Vi thương mến,

             Khép lại một hành trình dài hơn 3 tháng học phát âm với Vi. Chị cảm thấy bản thân đạt đươc nhiều tiến bộ đáng kể. Chị nghe được những âm nối, nghe được cách đọc rút gọn cua người Mỹ, vì hồi đó nếu chưa học thì không nghe được đâu, lúc học thì cứ há mỏ ngạc nhiên, móa ơi, cái này không học làm sao mà biết….
              Lớp học của mình thiệt là vui, cười thiệt là nhiều. Nhớ nhất bộ ba lầy lội Hà, Vinh, Tiên. Học với các bạn trẻ chị thấy mình thêm trẻ ra, yêu đời hơn. Cộng với cái cô giáo vui tính hùa hùa theo, làm cho không khí lớp học thật thoải mái.
              Cái chị ấn tượng nhất, là cô giáo có uy ghê luôn (nói thẳng ra là khó tính… hihi). Mà nhờ cô giáo khó tính mới trị được tính cứng đầu của chị. Nhớ mấy hôm chị đọc âm S dài, cô giáo cứ bắt chu chu mỏ, rồi âm p bắt bật ra. Chị nói đọc từng từ thì được, chứ vô đoạn văn khó đọc lắm. Nhiều lúc nghĩ cô giáo phiền thiệt, mình thì bận công việc mà nó cứ bắt tập đọc. ^ ^ Mà đó giờ, mới thấy một cô giáo có tâm như vậy. Nhờ Vi phiền chị mà chị đọc được những âm khó, ngữ điệu nghe hay hơn, cũng tự thấy có thành tựu giống giống người bản ngữ chút chút. Lúc đầu, âm t và âm d, chị đọc như người Việt đọc, Vi bắt chị sửa, chị nói chị sửa không được. Mấy hôm nằm suy nghĩ, ráng nghe theo lời cô tập đọc, giờ thì đọc được rồi. Tự hào quá. Đúng là người ta nói, “Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông”. Chị sẽ áp dụng bài học này vào các lĩnh vực trong đời sống.
             Hôm nay, nhân ngày 20.11 ngồi viết feedback cho cô giáo. Chúc cô giáo luôn luôn trẻ khỏe, yêu đời, xinh đẹp và vẫn luôn nhiều nhiệt huyết, truyền lửa học tiếng Anh cho các bạn trẻ Việt Nam. Vì đất nước mở cửa, hòa nhập cộng đồng quốc tế, tiếng Anh là một hành trang vô cùng quan trọng.
Thương,
Chị Thảo

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *