Lê Ấn

Chào chị Vy.
Khi lần đầu tiên em vào Đại học anh văn là 1 điều gì đó quá xa vời, em thậm chí rất ghét tiếng và không có 1 chút kiến thức nào về tiếng anh thậm chí là cơ bản nhất. Và em thậm chí còn không dám nói 1 câu tiếng anh nào dù là đơn giản nhất. Và rồi sau đó cô trò mình có duyên gặp nhau. Chị dạy em cũng hơn 3 năm liên tiếp. Chị khiến em tự một người rớt anh văn level thấp nhất 3 lần và luôn mong chờ vào 1 điều kỳ diệu xuất hiện thành một người tự đứng trên đôi chân của mình vượt qua những khó khăn về tiếng anh. Chị luôn tìm kiếm mọi tại liệu cho một người mất gốc như em, luôn tìm đủ mọi cách để giúp 1 người lười biến như em học bài such as cho nhiều từ vựng học bài, nhắc nhỡ học bài mỗi ngày thậm chí là phát bằng nhiều hình thức… Và cuối cùng với sự cố gắng của một người cô có tâm và luôn muốn học trò mình tốt hơn mỗi ngày thì cuối cùng em đã thi TOEIC và đủ điểm tốt nghiệp một niềm vui của một người từng rất tệ tiếng anh luôn nghĩ mình làm không được. Hay những lúc chị dẩn chúng em ra công viên 23/9 nói chuyện với ngươi nước ngoài, chị vừa là người phiên dịch vừa là người bộ sung từ ngữ cho tụi em có thể nói chuyện với người nước ngoài một cách thỏa mái nhất và có thể duy trì được cuộc nói chuyện đó mà không khiến họ nhàm chán. Chị khiến tụi em là những điều tưởng chừng như không thể thành có thể với sự quan tâm, ân cần chu đáo và hơn cả tâm huyết của một người làm thầy làm cô.
Em thực sự rất cảm ơn chị. Tự cảm hơn tuy không đủ để diển tả cả một quá trình lúc này. Em luôn mong chị sẽ luôn thành công trên con đường đã chọn, luôn gặp nhiều may mắm, thuận lợi và luôn cố gắng hết mình với đam mê, với nhiệt huyết, với tuổi trẻ trên con đường mình đã chọn. Chị Vy cố lên !

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *